Powered By Blogger





Monday 27 August 2012

Ao ước tuổi 20





Thỉnh thoảng mình cũng hay ao ước trở lại cuộc sống trẻ thơ. Muốn trở lại đứa lên ba, cho một bàn tay êm dịu xoa đầu âu yếm. Muốn trở về một giọt mưa nhỏ từ mái dạ vách thánh đường sang bên cửa sổ....Muốn gặp cây chanh tím trong gió bấc....Kỷ niệm trong lành quá khiến ta muốn đẫm mình trong dĩ vãng, ta muốn quay về tô đậm cho những gì tốt đẹp và soa diu những vết thương còn rỉ máu...
Người ta không sống bằng kỷ niệm...Chỉ nên để kỷ niệm thoáng qua, đánh thức trong ý nghĩ lòng ham muốn sống say sưa ở hôm nay và xây dựng  tào lâu đài kỳ vĩ cho hôm mai
Song đã mấy ai thế. Dẫu hôm qua sống thờ ơ và bình thản, thời gian trôi, khoát lên quá khứ tấm long bào, khiến nó trở nên rực rỡ. Con người vẫn bị đánh lừa va thương tiếc những gì đã mất đi
Phải, thời gian trôi, không bao giờ ngoảnh lại và những gì mất đi không bao giờ người ta còn có. Nhưng thời gian vẫn còn thừa thãi, còn rơi vãi trong tay những người đang than thở. Những người hay sống trong vị mật của quá khứ thường hoang mang trước bước ngoặt của cuộc đời.
Người ta không nhận ra, việc từ bỏ con đường thẳng trước mặt, rẽ về bên trái bên phải hay lùi lại một chặng tim con đường khác là tránh một rặng Chômôlungma quanh năm tuyết phủ...Người ta chỉ muốn, mãi mãi sống trong êm đềm, có dạo chơi, có mặt hồ lăn tăn, đủ nước cho con thuyền trôi nổi. Muốn nhắm nghiền mắt lại, để tận hưởng cái thi vị điên cuồng và quên đi màu máu đỏ...
Trong cuộc đời này, đâu đã hết bất công. Xã hội ta đâu hết những kẻ dựa vào quyền thế, muốn dành một chỗ yên lành trong cuộc sống. Ta khinh bỉ, nguyền rủa và suốt đời sẽ đập tan cái mưu đồ đen tối ấy. Cho ngày mai, chỉ còn những tâm hồn tronh như ngọc, dẫu không tròn và nhẵn nhụi như xưa...
                                                                                                                                Nguyễn Văn Thạc
Related Posts Plugin for WordPress, Blogger...

No comments:

Post a Comment

Cám ơn bạn đã đọc bài và nhận xét!




Bài mới đăng

Bài ngẫu nhiên