Powered By Blogger





Thursday 11 April 2013

Tăm trăng








Tắm dưới trăng








Như một đoá quỳnh toả ngát hương
Bức tranh loã thể để trong vườn
Mình ngà thấp thoáng trên thành giếng
Dáng ngọc ảo mờ dưới khói sương
Cứ ngỡ Tiên Sa về tắm giếng
Ai ngờ con gái dưới trần dương
Nhìn em chú Cuội còn ngây ngất
Ngắm dáng chị Hằng cũng vấn vương...



Vũ Giang






Đàn bà đẹp nhất là đàn bà khi tắt đèn




 

Bi kịch đằng sau hạnh phúc đó, em ơi!
Dầu biết thế nhưng đã chót yêu rồi
Ta gặp nhau chỉ trong chốc lát
Giữa đêm tối anh lần vào em thăm thiên thai...

Khi tắt đèn da em là ánh sáng để anh soi
Mọi khe ngách trên em anh đều tìm đến đó
Mặc cho mưa gió đầy trời
Cũng chẳng bằng tình ta ngất ngây.

Dù mai nỗi nhớ thương dầy vò anh đau khổ
Thì đêm nay, em ạ! Cứ đắm say...
Mọi phiền não trên đời này quên hết
Lòng cứ yêu, hạnh phúc cứ tràn đầy. 
Đêm tắt đèn em đẹp nhất trần gian!
Hôn đôi trái em tưởng mình du ngoạn khắp không trung
Chơi dỡn nguyệt một thiên đường tuyệt thế
Mong trời cứ đêm để cùng em vui chút nữa.

Hạnh phúc đời ta, tình qua trong tiếc nuối

Vì em ơi, hết đêm ta đã phải lìa rồi!
Đàn bà đẹp nhất là ở trong đêm tối
Để nhớ nhau suốt đời...

Đêm tắt đèn thành ánh sáng của thơ tôi!

  (Sưu tầm)




 


Tăm trăng





 
Bên giàn thiên lí ngát thơm hương
Một tháp toà sen khoả giữa vườn
Thấp thoáng "nương long" bên giếng cổ
Ảo mờ dáng ngọc dưới làn sương
Em làm sông núi quay nghiêng ngả
Đắm cả thuyền hồn xuống đại dương
Tạo hoá cho đời bao chuyện lạ

Gửi vào thiên hạ cả sầu vương

"Lược trúc chải cài trên mái tóc,
Yếm đào trễ xuống dưới nương long. "

(Thiếu nữ ngủ ngày - thơ Hồ Xuân Hương)



Vũ Giang Tự hoạ




Sưu tầm ảnh và thơ:
Hoàng Thang Hải 


Related Posts Plugin for WordPress, Blogger...

No comments:

Post a Comment

Cám ơn bạn đã đọc bài và nhận xét!




Bài mới đăng

Bài ngẫu nhiên