Powered By Blogger





Thursday 4 April 2013

Chum thơ lõa thể






Tranh lõa thể


 










Dáng tầm xuân uốn trong tranh Tố Nữ,
Ô tiên nương ! nàng lại ngự nơi nầy ?
 

Nàng ở mô ? Xiêm áo bỏ đâu đây ?
Ðến triển lãm cả tấm thân kiều diễm.
 
Nàng là tuyết hay da nàng tuyết điểm ?
Nàng là hương hay nhan sắc lên hương ?
Mắt ngời châu rung ánh sóng nghê thường;
Lệ tích lại sắp tuôn hàng đũa ngọc.

Ðêm u huyền ngủ mơ trên mái tóc.
Vài chút trăng say đọng ở làn môi.
Hai vú nàng ! hai vú nàng ! chao ôi !
Cho tôi nút một dòng sâm ngọt lộng.

Ôi lồ lộ một tòa hoa nghiêm động !
Tôi run run hãm lại cánh hồn si...
Ồ hai tay rơi chén ngọc lưu ly,
Ồ hai chân nở màu sen ẻo lả
Cho tôi nàng ! cho tôi nàng ! tất cạ
Tôi miên man uống lại mộng quỳnh dao
Cho đê mê, chới với, hồn lên cao,
Một tinh cầu sẽ tan ra biển lệ.

Tiên nương hỡi ! nàng sống trên thế hệ,
Bóng thời gian phải quỵ dưới chân nàng
Xuân muôn đời di dưỡng giữa vùng tang !
Gương phép tắc suốt soi ngàn mộng ảnh !
Cớ làm sao nâng niu bầu giá lạnh,
Ấp tranh người, lơ đãng ngắm thi nhân ?
Hay nàng nhớ nhung các phượng đền lân ?
Hay nàng ước mơ tình trong trắng ngọc ?
Ôi ! nàng ôi ! Làm sao nàng chẳng khóc
Người thi nhân, vẻ đẹp của khiêu dâm

Trăng thanh tịnh còn lóng trong thơ câm,
Nhạc vô minh hằng sôi trên nét chữ ?
Ôi ! Nàng ôi ! thốt lên, lời ngọc nữ,
Lời trân châu rúng cả phiếm lòng tôi...

Ngọc Kiều ! Ngọc Kiều ! Ðến cặp song đôi
Cho tôi đọ vẽ hương trời sắc nước,
Vẽ huyền diệu ứ men say lướt mướt,
Vẽ yêu tinh dồn giận thấu vô gan,
Ta thiếp đi - trong một phút mê loàn
Xuống muôn đợt rồi bay lên tột bực...


 Bích Khê



 

 Vần thơ lõa thể


 




Anh vốn viết những vần thơ lõa thể !
Rất đa tình và rất mực yêu Em …
Tình trong Em như một đóa Thuyền Quyên
Đang biến động vào Thiên Thu xác thịt.
 

Anh vẫn biết làn môi Em khắng khít ?
Tê dại người khiến những giọt khuya tan…
Anh chợt nghe mạch máu bỗng đi hoang.
Và mạch đất côn trùng đêm dậy sóng !














Anh sẽ thở bằng sương trăng bất động,
Sao Em không là những ngón chân thưa,
Bước nghê thường sao lạ quá say sưa ?
Đến kiêu hãnh trêu làn da cũng thẹn.


Lời khát vọng đến vô tình bẽn lẽn,
Mà yêu say đến tột đỉnh vô cùng ?
Hồn truy hoan , xác lạc giữa Mê Cung ?

Anh tự hỏi năm sắc nào ? Lõa thể !













Bởi Anh muốn van xin cùng Thượng Đế,
Thân trần truồng như từ thuở A Dong !
Sắc E Và với đôi mắt Em trong ?
Thần tượng đó sao không còn ngự trị ?


Ôi ! Vẻ đẹp ngàn xưa Chân, Thiện, Mỹ ?
Ở trong Em cô độc thuở sơ khai ,
Ở trong Anh chưa viết hết đêm dài ?
Bộ ngực sống vẫn bao trùm bí mật !!!




Hoa Lan Tím ( trich bai người yêu tặng )





Lõa Thể

 
 Lõa thể của Nắng
bỏng rát bàn chân trần cát cháy
Lõa thể của Mưa
úng thủm cái nhìn Triều cường dâng
Lõa thể của Đêm
kìn kịt cấu cào Mai, Hắc, Gấm
Lõa thể của Ngày
dã dà bạc bẽo tình thế nhân
Lõa thể của Em
tả tơi cơn đau chiều yêu vội
Lõa thể của Anh
dằng dặc gặm nhấm dãy cố nhân
Lõa thể Đôi ta
lồ lộ vết thương chờ khâu vá.

08-11-2011
Mạc Mạ



Xem tranh bán lõa thể


      Tưởng nhớ bài thơ "Tranh loã thể" nổi tiếng 
              của thi nhân Bích Khê 

Nàng để hở một vòm trời tuyệt mĩ
Thế giới là đây! Cuộc sống là đây!
Nàng gieo hoa và ý nghĩa loài người
Nhưng cũng đẻ cả chiến tranh và hoà bình
                                                     ra từ trong bụng.

Lui xuống dưới nàng một rừng sâu um tùm
                                                    che hang động
Lên trên nàng đôi mỏm núi trắng vô biên
Thân thể nàng tràn đầy hương nhụy phấn
Thiếu nữ mặc hở quần: hơn bao lời hoa mĩ phát ngôn!

Em như gió trăng mà rung động cả vua chúa, thánh thần
Cuộc sống cần em, đâu có cần

                                  chiến tranh và bom nguyên tử?
Khi em cởi ra nhiều: điểm báo thế giới
                                         càng hiện đại văn minh 
Nhưng điều đáng đớn đau: là tính nhân loại
con người cũng ngày càng nhiều dã tâm gây tội ác!



                                        Phạm Ngọc Thái     

     

Lõa thể

 




Lõa thể của cô đơn
Là tiếng kêu của loài mèo
Hoang cả vào đêm


Lõa thể của nụ hôn
Là vũ khúc giao hoan của nòi giống Lạc hồng
Tan vào nhễ nhại sông


Lõa thể của tình yêu
Là khuôn ngực mẹ Âu Cơ phập phồng
Bỏng rát
Núi Tản vạm vỡ như cánh tay Cha
Cô đơn. Tìm bờ môi. Cháy khát.


Lõa thể của tận cùng
Là tiếng rên của sông, tiếng gầm của nú

Vũ trụ cháy rụi


Trước lõa thể chói lòa mặt trời
Cho sự sống đâm chồi
Và muôn loài...
Sinh sôi

(Không rõ tác giả)




   Lõa Thể


         Vầng trăng loã thể
         bên trời
         Còn tôi loã thể
         một lời thơ say

         Ai đem loã thể
         vòng tay
         Để tôi trần trụi
         giữa ngày nông sâu


         Sóng xô loã thể 

         bạc đầu
         Tình xa loã thể
         giọt sầu tương tư

         Lá vàng loã thể
         mùa thu
         Dáng buồn loã thể

         niềm u uất đời

        Tìm nhau loã thể
         cuộc chơi
         Quay lưng loã thể

         một lời dối gian

         Em còn loã thể hồng nhan
         Tôi còn loã thể đôi bàn tay khô.

  Trần Trịnh Lãm



Khỏa Thân








Ai ai cũng phải khỏa thân
Để thấy cho rõ những phần bị che
Em khỏa thân dưới màn che
Tôi khỏa thân giữa bộn bề sót sa
Đôi ta xa cách quê nhà
Trái tim chứa đựng bao la nỗi buồn
Mình làm quần quật sớm hôm
Để tồn tại , để lớn khôn từng giờ
Tình yêu đâu chỉ mộng mơ
Phải sống mãnh liệt , được thua hết mình






Khỏa thân Ngọc - sáng lung linh
Thỏa thân sông núi - rung rinh đất trời
Khỏa thân để sống trọn đời
Phơi ra tất cả , dể người hiểu ta


Viết bởi bongmac


Sưu tầm thơ và ảnh:
Hoàng Thanh Hải

  
Related Posts Plugin for WordPress, Blogger...

No comments:

Post a Comment

Cám ơn bạn đã đọc bài và nhận xét!




Bài mới đăng

Bài ngẫu nhiên