Powered By Blogger





Tuesday 11 December 2012

Ai chợt qua có phải là em không?






Рязань mùa tuyết và nắng tràn. Phố ngập đầy tuyết trắng, nắng thuỷ tinh. Em xa, em gần cho chút nhớ ùa vào tâm trí với những yêu thương nằm ngủ ngoan trong tim mềm.
Dường như bên em anh mới là anh, lúc xa em, một mình anh như người lạc bước.
Anh không muốn mình yếu đuối mà sao mỗi lần xuống phố không có em, anh luôn mang theo nỗi buồn vào phố đông để bất chợt chạnh lòng về bài thơ bỏ ngỏ:


Ai chợt qua có phải là em không?
Sao giống quá những hình như không giống
Niềm vui chợt đến bỗng vỡ thành bông tuyết
Mắt anh nhìn đăm đắm phía không em


Tâm em yêu! Thật tuyệt vời khi có em bên đời anh. Anh chẳng cần gì hơn nữa. Anh chỉ cần biết em thường nghĩ về anh, em muốn được ở bên anh khi em buồn lòng với bao tâm sự, khi em có niềm vui, khi em mệt mỏi. 
Em yêu! Biết bao lời trìu mến em đã nói cùng anh. Chẳng lẽ những lời đó là dành cho anh? ....Anh đọc những dòng nhật ký em viết, những tin nhắn ngày ngày em gửi cho anh chứa đầy những tình cảm ấm áp như tình người mẹ, anh cảm thấy bao nỗi nhọc nhằn và những bực dọc biến đâu mất, cứ như là chúng đã không tồn tại và dường như em đang ở bên anh.  
Anh cảm thấy ấm áp
Anh thấy thoải mái
Anh vui sướng nghĩ về em!

Những tháng ngày chạy qua vùn vụt. Sắp thi rồi. Có rất nhiều bài vở phải học. Còn buổi tối và sáng sớm là những cuộc hẹn hò trong nỗi nhớ. Mùa đông ơi, giữ dùm ta chút nhớ, chút thương, chút yêu đong đầy nơi sâu thẳm.

01-03-2005
Hoàng Thanh Hải




Related Posts Plugin for WordPress, Blogger...

No comments:

Post a Comment

Cám ơn bạn đã đọc bài và nhận xét!




Bài mới đăng

Bài ngẫu nhiên