Powered By Blogger





Saturday 11 January 2014

Em thèm nghe anh nói








Sài Gòn 1h sáng ngày 9/8/2005



........Anh gửi thêm cho em hai tin nhắn nữa đi. Em thèm nghe anh nói những lời yêu thương. Nói đi anh !

Em viết email cho anh rồi. Dài lắm. Mai anh đọc mết sỉu luôn. Em ngủ nhé. Chúc anh ngủ ngon. Hôn anh!



Em nhớ anh lắm đấy. Đi đâu, làm gì em cũng nhớ anh cả. Nhớ phát điên lên được. Nhớ nhất là khi đêm về. Ở đâu cũng có hình bóng của anh hết. Anh hiển diện trong trái tim em.

Em yêu anh nhiều lắm Hải ạ....!



Mặt trăng bé nhỏ của anh ! Em khó ngủ phải không? Anh cũng vậy. Nhớ em quá đi thôi

Chẳng biết nhớ trong anh có giống nỗi nhớ trong em ,  lúc dịu êm  lúc trào dâng như sóng. Nỗi nhớ em bao trùm lên tất cả. Anh không thể nào gạt bỏ hình bóng em ra khỏi tâm trí mình, điều đó có khác gì bắt anh ngừng thở, có khác gì bắt anh chỉ sống mà không có linh hồn.

Đêm đã khuya rồi em ngủ đi em. Lời yêu em anh muốn nói với em nhiều lắm, nhưng biết nói bao nhiêu cho đủ hả Tâm. Anh yêu em nhiều lắm Tâm ạ ...!

Những ngày xa em sao lòng anh cứ luôn khắc khoải. Có hạnh phúc, có lo âu và có cả ước mơ nữa. Chờ em sang anh sẽ kể cho em về ước mơ mà anh đang ấp ủ trong lòng. 

Còn giờ gửi em mấy câu thơ anh viết hồi chiều. 

Nhớ những chiều hoa trắng nhuộm hoàng hôn
Em bên anh hai đứa chẳng muốn rời
tình thôi cơn mưa buông ướt tóc
Cùng nước mắt em lúc hai đứa chia tay





Related Posts Plugin for WordPress, Blogger...

No comments:

Post a Comment

Cám ơn bạn đã đọc bài và nhận xét!




Bài mới đăng

Bài ngẫu nhiên