Powered By Blogger





Tuesday 4 March 2014

Nhớ em tim muốn vỡ!






 


Hôm nay đi chợ về anh rẽ vào phòng net để gửi email cho em nhưng ở đó đông người quá nên anh về. Không gửi được email cho em, đừng giận anh nhé.


Em nhớ anh, hay có việc gì cần thì nhắn tin cho anh là được rồi, cần gì phải gọi điện cho tốn tiền


Nghe điện thoại em xong anh muốn ra ngay phòng nét để gửi tin về cho em liền nhưng nhìn đồng hồ đã quá 7 h. Bây giờ ở đó đã đóng cửa, chán quá đi! Khuya rồi, em ngủ đi. Đi chơi cả ngày chắc mệt phải không? Mai anh sẽ viết bù cho em vậy. Viết thật dài cho em mệt luôn.



Anh nghĩ, em sắp sang rồi, điều mong chờ như niềm vui trẻ con ấy khiến anh háo hức. Hình như lúc nào anh cũng chỉ nghĩ đến em, lúc nào lòng anh cũng nhấp nhỏm trông chờ mỗi khi sắp được gặp em. Nhớ em nhiều quá đôi khi cũng mệt, nhưng anh luôn cảm thấy vui và hạnh phúc vì có lẽ em là niềm khao khát chờ đợi của anh. Chẳng có ai lại không vui khi mình đang hạnh phúc phải không em

Hình như mùa hè sắp hết rồi em ạ. Chiều Kalomna chao nghiêng trong cái nắng vàng vọt, trong cái gió hững hờ vội vã. Bây giờ chiều xuống nhanh. Một chốc lát thôi màn đêm đã bao trùm xuống phố. Lúc này hoàng hôn còn đổ một màu tím hồng dịu dàng, thì bây giờ những ngọn đèn đã thi nhau đổ ảnh sáng vào thời gian đêm, khiến cho đêm nồng nàn chới với. Đâu đây thoảng mùi hương quen thuộc của mùa thu. Giữa những tia suy nghĩ về em, anh như mơ hồ nghĩ về thứ tình cảm giản dị mà anh muốn nó sẽ lắng lại qua thời gian. Anh muốn chăm chút những yêu thương, sẻ chia từ phía em bằng chính thứ tình cảm giản dị ấy. Đã đến lúc anh cần phải đối diện với lòng mình để nhận ra mình đang chờ đợi những điều gì. Anh đã một lần đánh mất tình yêu, anh không thể đánh mất tình yêu của mình một lần nữa. Trái tim anh đã một lần bị tổn thương, em là người đã tới bên anh và hồi sinh nó. Hạnh phúc, tình yêu em dành cho anh, anh quyết phải trân trọng và giữ lấy. Thật đấy. Đừng nói với anh không ai nói trước được tương lai. Cuộc đời mình là ở trong tay mình em à. 

Đêm càng về khuya, anh lại càng nhớ em nhiều hơn. Hương vị chè đắng càng uống, càng thấm ngọt bờ môi. Hương vị ấy làm anh nhớ cảm giác nồng nàn khi mỗi lần em hôn anh bằng tất cả tình yêu và sự dịu dàng của mình . Nhớ em nhiều quá đi thôi, nhớ nhiều tới nỗi như tim muốn vỡ ra được. Nhớ vì thương em và vì hạnh phúc mình đang có. Em cho anh hạnh phúc ấy!












Kalomna 16/8/2005 
T.Hải









Related Posts Plugin for WordPress, Blogger...

No comments:

Post a Comment

Cám ơn bạn đã đọc bài và nhận xét!




Bài mới đăng

Bài ngẫu nhiên