Powered By Blogger





Tuesday 7 May 2013

Một sáng tháng 5 buồn







 












Ryazan 7 tháng 5 năm 2005
 
Không biết sao sáng nay anh lại mệt mỏi đến thế.....hay là đang đổi mùa?
Ngoài kia có mưa bay. Cơn mưa xuân mong manh chỉ làm đủ ướt những mần non. Những chiếc lá bao giờ cũng chờ mong những cơn mưa lớn hơn.






Em mở toang cửa sổ. Cơn gió mùa đầu tiên ùa vào phòng khiến anh thấy lạnh. Gió vờn người anh như cái vuốt ve của em. Chẳng hiểu sao tự nhiên anh lại thấy buồn. Em dậy vội để lại anh một mình. Lần đầu tiên anh thấy em hờ hững và không thích sự vuốt ve. Thế là anh buồn. Anh chẳng muốn những gửi gắm vòng tay ôm của em lài giống như mùa qua, vội vã rồi mất hút. Em ạ! Anh vốn là người nhạy cảm, có những thứ rất dễ làm anh mủi lòng..
 
Anh cũng thích những buổi sáng yên bình. Nhưng những buổi sáng bên em, anh lại thích những cơn lốc và sự hối hả, anh muốn tận hưởng mỗi giây phút một cách cuồng nhiệt cho tới khi mệt nhoài, hoặc không còn cảm giác gì nữa.





Chẳng biết em sẽ nghĩ gì về anh. Còn anh thì muốn giữa chúng ta luôn có sự hoà hợp. Anh cữ mãi phân vân khi có lần em nói với anh: Trước mặt anh em thấy mình nhỏ bé. Anh không muốn như vậy. Hãy xoá bỏ gianh giới đó đi em . Em là một người đàn bà trọn vẹn. Anh là một người đàn ông trọn vẹn. Chúng ta là của nhau. Chúng ta giành cho nhau. Chúng ta là hai nửa của nhau.

  


Anh vốn hiểu một nửa tình yêu là nhục dục. Tình yêu giống như một niềm hoan lạc vậy, ở đó có sự pha trộn của cái cao cả và cái buồn cười, của thú vật và tính người. Hai người yêu nhau cháy bỏng thì lúc nào cũng thèm khát những giây phút gắn bó, khao khát chuyện mặn nồng trao hiến. Em vẫn thường bảo, xa anh em rất buồn và nhớ. Anh cũng vậy. Vậy sao những lúc bên nhau như thế này em lại hờ hững, để hoài phí những thời gian.


Anh chẳng muốn như thế. Hãy lạm dụng và chiếm đoạt anh khi ta ở bên nhau em nhé!


Hoàng Thanh Hải





Related Posts Plugin for WordPress, Blogger...

No comments:

Post a Comment

Cám ơn bạn đã đọc bài và nhận xét!




Bài mới đăng

Bài ngẫu nhiên