Powered By Blogger





Tuesday 24 June 2014

Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ







Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ
Chuyến xe đi nhanh và chậm rãi quay trở lại
Để tôi trở về với tuổi thơ tôi ngây dại
Để tôi không tiếc nuối về những ngày đã qua
Để tôi tận hưởng những khoảng trời xa
Để tôi biết sống là cần phải bước tới,
đường còn dài và nhiều chông gai đang đợi…
Tôi sẽ đi, dù chăng biết về đâu




Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ
Nơi ánh sáng tràn ngập mỗi ngõ nhỏ
Sớm mai về khi người ùa ra chợ
Ngày mới lên, gà gáy vang xóm làng
Nơi hoàng hôn thắm đượm ráng chiều vàng
Người tấp nập từ vườn tược về nghỉ
Trẻ con, người lớn ồn ào ầm ĩ
Nhưng tôi yêu vì đó là quê nhà




Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ
Để đi về miền bình nguyên mà tôi thầm ước
Nơi không vết cắt và một màu xanh mướt
Nơi thời gian không trôi mau
Tôi đắm chìm trong dải cỏ bờ lau
Tôi nhớ !!!

Tôi không đủ lớn để bước qua mau
Nên tôi chìm trong nhiều nỗi sợ hãi
Tôi sợ những ngày xưa sẽ không quay lại
Tôi sợ thời gian bào mòn những ký ức xanh
Tôi sợ rằng tôi sẽ quên nhanh,
mùi xóm làng, bờ cây bụi cỏ
Tiếng gà gáy, con đường quê, ngôi nhà mái đỏ
Gian ngói âm u,
con đường đất lác đác bóng người


Pao


Related Posts Plugin for WordPress, Blogger...

No comments:

Post a Comment

Cám ơn bạn đã đọc bài và nhận xét!




Bài mới đăng

Bài ngẫu nhiên