Powered By Blogger





Wednesday 10 July 2013

Em sẽ không thương anh nữa !







Anh Hải, em buồn lắm khi mỗi lần nhắn tin cho anh mà em chẳng nhận được tin nhăn nào trả lời liền cả. Em lo cho anh, nên mỗi lần bên đấy về một mình em dặn anh nhắn tin cho em, vậy mà chẳng một tin nhắn, một câu trả lời nào cả.

Em bắt đầu cảm nhận được sự quan tâm của anh, nhưng đôi khi sự quan tâm ấy quá hững hờ. Anh làm gì em không biết, vậy mà anh hứa: " kể từ bây giờ chuyện của a nh sẽ kể cho em nghe". Vậy mà em đợi mãi, đợi mãi.....

Em không biết trong lòng anh đã thực sự yêu em chưa?! Em có cảm giác hình như anh chưa thực sự yêu em. Ngoài miệng lúc nào anh cũng nói: Tâm ơi, anh yêu em!. Nghe mà mát lòng, mát dạ. Người con gái nào chẳng thích được người khác quan tâm, yêu thương mình phải không anh?! Ngay cả anh., anh cũng thích được người khác quân tâm. Nhưng nhiều khi em thấy anh chẳng cần điều đó. Chỉ cần vui một tí là anh quên khuấy em mất. Em rất buồn. Em buồn lắm. Trong khi tình cảm của em bắt đầu dành hết cho anh, còn anh dường như hờ hững. Anh ác lắm



Em thương ai, quan tâm tới ai thì nhất định không để người ta chờ tin nhắn của em đâu vì em biết người ta sẽ khó chịu, đứng ngồi không yên.. Đã mấy lần em đã nói với anh và cũng chính anh đã nói với em: Anh ghét phải chờ đợi tin nhắn. Vậy tạo sao anh cứ bắt em phải chờ đợi. Thực tình em chẳng buồn, hay nói đúng hơn là em chẳng có thời gian mà buồn vì em sắp thi và em cũng chẳng muốn quấy rầy anh, nhưng anh quá hờ hững, không để ý đến cảm giác người tiếp nhận tình cảm của anh và người đang có tình cảm với anh.

Phải chi bây giờ em không thương anh nhi nhỉ . Chắc mội điều anh sẽ nhẹ nhàng hơn, không phải suy nghĩ làm gì. Em biết tỉnh cảm của anh đối với Vân chắc chắn sẽ nhiều hơn em. Em không hoạt bát như Vân, không khéo miệng như Vân và không cứng rắn như Vân. 



Em chẳng biết sao lại thương anh! Lúc trước em rất ghét anh, ghét cái " lãng tử " của anh để rồi bây giờ lại thương cái " lãng tử " ấy. Thật là kỳ. Giá mà em được ghét anh, ghét anh mãi nhỉ! Thôi bắt đầu từ bây giờ em sẽ ghét anh lại, nếu không ghét được thì em lại thương. Mà thương anh, anh nào để ý đến những cảm xúc của bé sinh viên nhỏ bé như em phải không? Hải ạ, nếu anh thực lòng yêu em, anh sẽ để ý đến tất cả mọi suy nghĩ của em. Còn tất cả mọi suy nghĩ của anh, có lẽ em chưa hiểu hết, nhưng thực tình em đã hiểu nhiều hơn anh tưởng đấy. Em biết anh rất thương con gái Hà My và lo bộ mẹ đã già mà sự nghiệp anh chưa thành, chưa thể bỏ đây mà về được. Ai mà không thương con cái và lo cho bố mẹ già hả anh!?

Em sẽ không thương anh nữa!
Sẽ không và sẽ không!!!


H.T.T.Tâm

P/s:

Nhớ em, anh ngồi đọc lại dòng nhật ký em viết lúc bắt đầu yêu anh Những dòng chữ này em viết vào tờ giấy và kẹp vào quyển tập, anh sợ mất, nên ngồi ghi lại vào nhật ký của mình.


H.T.Hải

Related Posts Plugin for WordPress, Blogger...

1 comment:

Cám ơn bạn đã đọc bài và nhận xét!




Bài mới đăng

Bài ngẫu nhiên