Powered By Blogger





Thursday 10 April 2014

Lo nước









Đã Biết:
Thời kỳ đồ đồng đồ đá đã qua
Thời kỳ đồ sắt đồ gang đã hết
Thế kỷ 20 lên mặt trăng, lặn đáy đại dương dễ như chơi
Thể kỷ 21 đến tinh tú, ra thái dương hệ chuyện sớm tối
Nước ngoài mọi thành tựu đã bước qua
Nước ta một chiếc xe làm chưa nổi
Đứng ngồi sao yên,
Anh phải vào Nam ra Bắc, đến mọi góc ngách phố phường
Anh phải qua Tây sang Đông, tới khắp muôn miền tổ quốc
Anh tới những bản làng heo hút
Anh tới những con hẻm vắng teo
Anh chèo biển lớn tít mù khơi
Anh leo núi sâu cao chót vót
Anh Đã Thấy,
Trung tâm số ít những tòa nhà chọc trời tráng lệ
Ngoại thành đa phần những căn nhà lụp xụp xác xơ
Phần lớn mọi người đi xe máy, của những thương hiệu nước ngoài
Số ít vài người lái xe hơi, của các tập đoàn ngoại quốc
Bạn trẻ xí xọn lướt web, chụp nhìn trên những con I-phone Sam Sung... mới hót
Cô bác hí hửng nghe gọi, nhắn tin trên những con No-Kia, Mo-Tor... cũ đời
Nhà nhà sử sụng Ti vi- Tủ lạnh- Điều hòa...của Nhật- Hàn
Người người sử dụng Lap top- Tính bảng- Xe hơi...Đức- Mỹ
Bác nông dân trồng lúa cả vụ, thu hoạch vài tấn không mua nổi smart-phone bé teo
Anh công nhân làm lụng cả tháng, lĩnh lương vài triệu không đủ trả phòng trọ vài mét
Than ôi,
Nước ta nhập toàn hàng xa xỉ điện tử... mắc tiền
Nước ngoài mua những hàng nhu yếu nông sản... giá rẻ
Còng lưng làm lụng cả vụ, được vài tấn lúa tấn khoai
Cố đứng tăng ca nguyên ngày, được vài đồng vài chục
Không phải vì khoai lúa lương bổng o ép chi trả giá bèo...
Mà bởi vì sản phẩm lao động giá trị gia tăng không có...
Người giàu thì quá ít, mà người nghèo quá nhiều
Mình làm chẳng được nhiêu, mà bạn đường chưa có
Lòng Mỗ,
Ngày đi làm cứ, nghĩ nghĩ suy suy
Tối về nghỉ vẫn, ngơ ngơ ngẩn ngẩn
Làm sao phát triển nước nhà thịnh vượng
Làm sao sánh bước năm châu hùng cường 
Con đường phí trước lắm gian nan
Người đời mịt mù trong sương khói
Phải chăng,
Cần một nền giáo dục vượt thời...
Cần một sự kế hoạch đi trước...
Cần lắm những bậc tài đức lãnh đạo
Cần lắm những đấng hào kiệt chung vai
Đồng lòng một tiếng non sông
Gánh vác dựng xây nước Việt
Biết mình:
Sở dĩ tuổi không còn trẻ, nên sức đã mòn
Bởi vì tóc chẳng còn xanh, nên trí đã kiệt
Đời người gió thổi mây bay
Cây xanh xuân qua thu tới
Một cây làm chẳng nên non
Một mình gánh sao nghiệp nước
Thôi thì,
Đôi lời muốn nói...
Vài chữ giải bày...
...
Mong tìm được người, cùng chung chí hướng
Cầu tìm được bạn, trà đạo ngâm thơ
Nay đêm khuya vắng, tái bút nơi đây
Mai sáng bình minh, luận bàn thiên hạ




. . .

06-04-2014
TG: CEO Sieuthitaigia




Related Posts Plugin for WordPress, Blogger...

No comments:

Post a Comment

Cám ơn bạn đã đọc bài và nhận xét!




Bài mới đăng

Bài ngẫu nhiên