Powered By Blogger





Thursday 14 August 2014

Duyên và nợ






Kiếp người là nháy mắt
Trong dòng chảy luân hồi.
Sống, yêu nhau là NỢ.
DUYÊN chỉ gặp mà thôi.
Có người, chồng hoặc vợ,
Đang vui cửa yên nhà,
Thế mà yêu người khác,
Phải mang tiếng trăng hoa.
Không, đó là DUYÊN, NỢ.
DUYÊN, gặp nhau, và khi
Có NỢ, trả xong NỢ,
Người ta lại ra đi.

[Thái Ba Tân]



Related Posts Plugin for WordPress, Blogger...

No comments:

Post a Comment

Cám ơn bạn đã đọc bài và nhận xét!




Bài mới đăng

Bài ngẫu nhiên